can ve cua nguoi dep

. NgAn hàng 12 TiCt I. Vài nel vò con iiguiri Irong lical dOng kiuh 10 12 'liei 2. Cor) ngiròi irong iioal dOng NgAn hàng (V uuac la hiCn nay 28 TiOÌ '}. Lira ilinn con. lich sir. Nhung dò là nhiing con ngirói riòng le khòng Ihay Truyện Cận Vệ Của Người Đẹp của tác giả Bảo Tú. Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị Hiện menu TYT - Ứng dụng đọc và nghe truyện tốt nhất Chương 1: Lên giường với người đẹp. Chương 2: Tranh chấp giữa 2 người phụ nữ. Chương 3: Lớp băng mỏng. Chương 4: Cướp hôn. Chương 5: Bị cô lập hoàn toàn. Chương 6: Nhà họ ngụy báo thù. Chương 7: Xát muối lên vết thương. Chương 8: Cưới vội. Chương 9: Bạn gái cũ. Nhìn từ trên cao, hòn đảo giống như lát cắt một mặt của đầu rồng với hồ nước tròn ở một phía trông như mắt con rồng. Cũng bởi hình dạng độc đáo này mà người dân đã đặt tên cho nơi đây là đảo Mắt Rồng. Màu nước trong xanh như ngọc bích của "đôi mắt rồng Tình trạng của Tô Linh không được tốt, anh vốn dĩ muốn tìm người giúp đỡ nhưng hoàn toàn không có xe nào chạy qua đây. Một bên là vách núi, một bên là cây to đung đưa theo gió, lá cây vang lên những tiếng “rì rào”. Ehpad Bon Rencontre Notre Dame De L Osier. Triệu Dương không ưa nổi cái bản mặt này của hắn, đoán rằng chắc hắn vừa mới vào đó để mách lẻo, còn lý do là gì không cần nghĩ cũng là thấy anh và Khổng Nguyệt đi gần nhau nên mới ôm tâm lý ghen tỵ đi phá Dương thầm hừ một cái, nhưng trên mặt vẫn tươi cười vui vẻ “Vâng, đúng là có chuyện vui, hẹn ngày rảnh rỗi mời tổ trưởng Hàn đến uống rượu cưới của tôi và Khổng Nguyệt”.Tổ trưởng Hàn tím mặt, hắn biết quan hệ giữa Triệu Dương và Khổng Nguyệt không bình thường, nhưng không ngờ hai người lại tiến triển nhanh như thế này, thậm chí đã bàn đến chuyện cưới xin rồi!Khổng Nguyệt cũng ngây người tại chỗ, trong lồng ngực cô giống như có một con nai chạy qua, tim đập “thình thịch” không Dương cười ha ha, vỗ vai tổ trưởng Hàn nói “Tổ trưởng Hàn, đang đùa anh thôi, anh xem anh tưởng là thật kìa, sao tôi xứng đôi với thư ký Khổng chứ?”Tổ trưởng Hàn muốn nói biết điều là tốt, nhưng chưa kịp mở miệng thì cảm thấy bàn tay to đặt trên vai giống như sắt thép, đè mạnh lên xương bả vai, làm hắn đau đến nỗi sắc mặt trắng Triệu Dương vẫn tươi cười vui vẻ, không ai nhìn ra sơ trưởng Hàn không tiện nổi giận, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi để trong bụng, miễn cưỡng đối phó vài câu rồi vội vã tạm Dương chưa hả giận, nhìn bóng lưng của hắn và nói “Tiểu Nguyệt, tên họ Hàn này là một kẻ tiểu nhân, sau này nếu hắn còn dám giở trò với em, em cứ nói anh để anh xử lý hắn!”Khổng Nguyệt vẫn còn đang ngây ngẩn, nghe thấy Triệu Dương nhắc lại mới vội vã gật đầu “À vâng… em biết rồi…”Triệu Dương dồn toàn bộ tâm trí để suy nghĩ, lát nữa nên đối phó với trưởng phòng Khương như thế nào, cũng chẳng chú ý đến vẻ mặt thất vọng thoáng qua của Khổng theo tiếng gõ cửa vang lên, người bên trong rất nhanh đã đáp lại.“Mời vào!”Triệu Dương ngẫm một lát, là một giọng nữ rất trong trẻo, từ giọng nói có thể đoán được tuổi tác không người vào phòng, rất nhanh Khổng Nguyệt đã khôi phục trạng thái bình thường, nở nụ cười chuyên nghiệp trên môi, giọng nói vô cùng chuẩn mực “Trưởng phòng Khương, đây là Triệu Dương, tôi đưa anh ấy đến thực hiện quy trình nhân sự”.“Ồ, cậu là Triệu Dương à?”Trưởng phòng Khương đang cặm cụi ngẩng đầu lên, mắt nhìn về phía Triệu Dương cũng đưa mắt nhìn qua, không ai mở miệng, ánh mắt hai người giao Dương hơi bất ngờ, anh vốn tưởng rằng trưởng phòng Khương hẳn là một phụ nữ trung niên chua ngoa cay nghiệt, thậm chí dáng người mập mạp với mái tóc xoăn sóng và giọng nói ồm ồm khản quả vừa nhìn và hình ảnh tưởng tượng trong đầu khác biệt quá phòng Khương trước mắt thân hình thon thả, mái tóc ngắn xoã ngang vai, dáng vẻ không hề xấu mà ngược lại khá là xinh dù cô ta không đứng lên nhưng cảm giác sẽ cao hơn trưởng phòng Uông một chút, hơn cả là tác phong già dặn kinh nghiệm, giơ tay nhấc chân đều toả ra một sức quyến rũ đặc trưng của người phụ nữ trưởng thể dùng cụm từ “vẻ đẹp mỹ miều” để hình cùng Triệu Dương chốt một câu, người trước mắt là một nữ trí thức vô cùng tinh tế, hoàn toàn khác xa hình tượng nữ lãnh đạo cay nghiệt trong tưởng tượng ban phòng Khương cũng không tiếc lời ca ngợi, nói “Cậu là Triệu Dương à? Mấy ngày nay thường xuyên nghe người ta nhắc đến cậu, quả thật dáng vẻ không tầm thường! Thật sự không ngờ phòng bảo vệ của khu biệt thự Đế Uyển chúng ta lại có một chàng trai ưu tú như vậy!”Lời cô ta nói không hoàn toàn là tâng bốc, cô ta đã từng gặp khá nhiều bảo vệ ở khu biệt thự Đế Uyển, cũng có những người trông cường tráng Triệu Dương, nhưng Triệu Dương đã cho cô ta một cảm giác rất đặc không nói nhiều, nhưng đôi mắt lại rất có hồn, là kiểu chỉ nhìn một lần có thể khiến người ta nhớ mãi không nói của trưởng phòng Khương rất dịu dàng, Triệu Dương nghe cô ta nói mà cảm thấy tựa như gió xuân thoảng qua, nhưng trong lòng anh chẳng thả lỏng được, ngược lại xuất hiện sự căng thẳng vô giác mách bảo anh, đây không phải là một đối thủ đơn phòng Khương phất tay “Gì nhỉ, Tiểu Khổng, cô làm việc của mình đi, tôi vẫn còn một số tài liệu phải xử lý, cô đừng đợi ở đây, nhỡ đâu trưởng phòng Uông có việc gì cần tìm cô thì sao? Đừng trì hoãn công việc”.Nói xong, cô ta chỉ tay vào chiếc ghế sofa ở một bên “Tiểu Triệu, cậu ngồi đi đã, đợi tôi làm xong việc sẽ xử lý việc của cậu”.Nghe thấy câu cuối cùng của trưởng phòng Khương, Khổng Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm, cô ta nhìn Triệu Dương với ánh mắt yên tâm rồi mới lui ra Dương cười gượng, anh không dám yên tâm, e là trưởng phòng Khương là một kẻ ác ăn thịt người nuốt cả xương, phải thật cẩn thận, đừng để cô ta chén sạch mình!Anh vừa mới ngồi xuống ghế sofa thì trưởng phòng Khương nói “Tiểu Triệu, phiền cậu giúp tôi lấy tài liệu trên bàn trà qua đây”.Triệu Dương cầm mấy tờ giấy lên, đưa đến trước mặt trưởng phòng Khương một cách ngay phòng Khương nhận lấy, sau đó không nói gì nữa, không bảo anh đợi một lúc, cũng không bảo anh quay về Dương không nghe thấy dặn gì thêm, cũng không chuyển động mà cứ đứng tại chỗ một đến ba phút sau, anh vẫn không nghe thấy bất cứ lời dặn gì khác của trưởng phòng Khương, lúc này anh mới hiểu, thì ra là đang đợi anh ở đây!Ra oai phủ đầu hay là muốn thăm dò đối phương?Trước khi xác định được ý đồ của trưởng phòng Khương, Triệu Dương quyết định không lật mặt cô phải chỉ là đứng thôi sao, trước đây lúc anh đi lính cũng phải đứng rất nhiều, có lần nào không bước trong ba tiếng đồng hồ chứ?Đọ kiên nhẫn à?Anh đâu có sợ người phụ nữ trước mặt!Vì vậy, bây giờ xuất hiện một cảnh tượng kỳ phòng Khương bận rộn với tài liệu trong tay, thỉnh thoảng nhíu mày, thỉnh thoảng làm vẻ mặt kinh ngạc, rồi thỉnh thoảng lắc đầu như thể công việc rất phức tạp, làm thế nào cũng không xử lý Triệu Dương đứng trang nghiêm, đừng nói chân không nhúc nhích một chút nào, ngay cả thân người cũng chưa từng cử mắt nửa tiếng đồng hồ đã trôi phòng Khương lén ngẩng đầu lên, trong lòng không khỏi kính ấn tượng ban đầu với Triệu Dương, cô chỉ nghe em họ của chồng nhắc đến vài lần, vốn dĩ cũng không để tâm, chèn ép một bảo vệ thực tập đối với cô ta mà nói dễ như trở bàn đội trưởng Uông chống lưng thì làm sao? Trên có chính sách, dưới có đối sách, cô ta tìm đại một lý do là có thể chặn đứng thủ tục nhân viên chính thức của Triệu Dương, thậm chí không ai bới móc được chỗ đến mấy ngày nay, sau mấy lần đấu đá nhau với trưởng phòng Uông cô ta mới nhận thức được có gì đó không này trưởng phòng Uông thay đổi, tuy chính trưởng phòng Uông chủ động xin cô ta trước, nhưng cũng ngầm gây áp lực sau lưng cô ngờ, một việc sắp hoàn thành ngay trước mắt thì đột nhiên đổi hướng phòng Uông không những không điều chuyển công tác, ngược lại còn đến tìm cô để hỏi xin cho Triệu biệt hôm nay gặp mặt mới phát hiện, tên bảo vệ quèn được người ta nhắc đến bao nhiêu lần đúng là không hề tầm thường, thảo nào em họ chồng cô ta không chèn ép được cậu chống cự này không chỉ đơn thuần tiêu hao về mặt thể lực, mà còn là một bài kiểm tra khả năng chống chọi với áp Triệu Dương để lộ dù chỉ một chút sơ hở, cô ta sẽ mượn cơ gây khó dễ quả là Triệu Dương cứ thế không cho cô ta bất kỳ cơ hội nào để bới móc lỗi sai. Chị dâu định gọi Triệu Dương lại thì thấy anh cả đi dâu định giải thích thì đã dâu đưa thẻ ra "Chỗ tiền này là Tiểu Dương đưa cho em, lát nữa anh trả lại nó hộ em".Anh cả không cầm thẻ "Tính tình Tiểu Dương em cũng biết rồi, nếu nó đã đưa thì sẽ không nhận đâu, em cầm đi".Cuối cùng chị dâu vẫn phải cầm "Vậy là anh bảo em nhận nhé, nếu mẹ biết thì anh nhớ nói đỡ cho em"."Em ý, đúng là không biết nói gì cho đúng!""Sao vậy?""Em biết rõ tính cách Tiểu Dương, gia đình Tô Linh thế nào em cũng biết, nhà người ta còn nợ tiền sinh hoạt chúng ta sao? Nếu em không nói gì thì Tiểu Dương cũng sẽ đưa tiền cho em, vậy thì em không phải tranh cãi với mẹ!"Chị dâu ngượng ngùng "Có phải em tiếc tiền đâu".Anh cả bất lực "Em còn không chịu nhận à, anh bảo, sau này sống chung với nhau, em cũng nên tiết chế đi".Anh cả biết chị dâu rất tốt, nhưng hơi ích kỷ, với thẳng thắn quá, cũng chưa biết nhìn điều kiện gia đình của Tô Linh, thì cuộc sống của Triệu Dương sẽ tốt hơn tạm vài tháng thì tốn bao nhiêu tiền chứ? Khéo sau này còn phải cần tiền nhà người ta....Bên kia, Triệu Dương cũng giúp bà Triệu dọn vừa đủ dùng, đồ đạc trong nhà có sẵn, chỉ cần sắp xếp lại là có thể sống được vừa nhìn, khóe mắt vừa cay cay "Mẹ, để mẹ vất vả rồi, còn phải chuyển đi".Bà Triệu cười hiền "Thằng nhóc này nói linh tinh gì thế? Mẹ thương Tô Linh, coi nó như con gái vậy!"Triệu Dương cũng cười theo "Mẹ tốt bụng quá!"Bà Triệu cảnh cáo "Thôi không phải nịnh, mẹ bảo, dù con và Tô Linh đang trong mối quan hệ nào, thì con không được bắt nạt Tô Linh!"Triệu Dương giả vờ không hiểu "Mẹ nói gì thế?"Bà Triệu hỏi ngược lại "Còn giả ngốc sao? Chút mánh khóe của con lừa ai thì được, chứ sao qua mặt mẹ được?"Thì ra bà đã sớm nhận ra mối quan hệ kỳ lạ của hai người họ, chỉ là bà không nói ra hở không phải do Tô Linh, mà do Triệu Dương để lộ ra. Lúc hai người họ sống với nhau nhìn có vẻ bình thường, nhưng trong lòng thì vô cùng căng thẳng và dè hiểu con trai hơn bất kỳ ai, nếu là hai người có quan hệ yêu đương bình thường thì sẽ không rơi vào tình cảnh Dương chột dạ nhưng không biết nên giải thích thế theo những chuyện mà anh và Tô Linh trải qua thì đúng là khác với những cặp đôi tình nhân đi sống chung bình thẳng ra thì đó là một tháng sống chung, dù có lúc chia rồi lại hợp, nhưng kiểu tình yêu sâu sắc thâm trầm thì anh chưa từng cảm nhận dì Mai không đồng ý, nhưng trước giờ như thể có một cái vạch ngăn cách giữa hai người bọn nghĩ ngợi, bà Triệu lên tiếng hỏi "Có phải do người nhà Tô Linh không?"Bà hiểu con trai mình, tuy tùy tiện nhưng rất mạnh mẽ, nếu không phải do người nhà Tô Linh ngăn cản thì sẽ không khiến anh khó xử như ra điều này không khó đoán. Tô Linh phong thái ưu nhã, gia đình giàu có, lại còn có cả nhan sắc và khí chất hơn người, một cô gái như thế chắc chắn có rất nhiều người ưu tú theo trong mắt bà, con trai bà cũng rất xuất sắc, nhưng hiển nhiên người ngoài sẽ không thấy anh lính giải ngũ, công việc không có gì để tự hào, mức lương tiêu kiện như thế, chẳng trách bị người nhà Tô Linh gây khó khăn."Mẹ, mẹ nghĩ nhiều rồi, người nhà Tô Linh rất ưu ái con, sau này có cơ hội thích hợp, con sẽ giới thiệu hai nhà với nhau".Triệu Dương không biết nên nói thế nào, bao nhiêu ủy khuất mình anh gánh là được, không thể để cho mẹ Triệu dịu dàng vuốt tóc anh "Thằng bé ngốc này!"...Sắp đến giờ tan sở, Triệu Dương đến Tô Thị đúng giờ như đã thỏa vệ nhìn thấy xe Tô Linh thì mở cổng từ xa và chặn các phương tiện khác đi qua, cho phép anh lái xe vào đó đứng chào theo tiêu chuẩn, rồi nhìn anh lái xe vào tầng Dương dừng xe, trong lòng vẫn nghĩ đến cảnh tượng vừa nào ai cũng muốn trèo cao, cảm giác làm chủ có nhiên, trong thâm tâm anh biết rằng sự ưu ái này là dành cho Tô Linh chứ không liên quan gì đến nghĩ tới đây thì cửa thang máy mở Dương quay lại nhìn, mới nhận ra không phải Tô bước ra khỏi thang máy dành riêng cho lãnh đạo chứng tỏ danh tính người này không đơn phía trước là một gã đàn ông trẻ, ngoài hai mươi tuổi, có khuôn mặt hơi giống Tô Linh, với vẻ mặt điên loạn bất sau cô là một cô gái trông có vẻ là thư ký, trang phục chuyên nghiệp chuẩn mực, áo sơ mi trắng, váy đen và đôi tất màu da, bên dưới là cặp đùi thon thả có tỷ lệ cân gái như vậy luôn thu hút ánh nhìn người khác, dù là trong tầng hầm thiếu ánh Triệu Dương cũng không kìm được phải nhìn mấy cô ta không lớn tuổi lắm, cúi đầu bước đi rất cẩn người họ đi đến chỗ đậu xe số ba, chỗ đó có một chiếc xe thể thao trông khá bụi bặm, hồi sáng anh đã nhìn thấy một gái đấu tranh nội tâm suốt quãng đường, lúc gần đến nơi thì đổi ý "Giám đốc Hoa, muộn quá rồi, tôi không đi nữa".Triệu Dương không có thói quen nghe lén người khác, cũng may là kính xe đủ dày, có thể từ bên trong nhìn thấy bên ngoài, nhưng từ bên ngoài lại không thể nhìn thấy bên trong, nếu không anh sẽ rất xấu đàn ông được gọi là ""giám đốc Hoa" đó lạnh lùng đáp "Không đi?"Cô gái khó xử "Giám đốc Hoa, tôi không giỏi uống rượu, hay anh gọi người khác đi?"Giám đốc Hoa cười khẩy "Không đi, được thôi, nếu vậy thì mai cô không cần đi làm nữa!"Triệu Dương nhíu mày. Anh ghét nhất là thói bắt nạt phụ nữ, không cần biết gã kia có thân phận thế nào, nhưng chắc cũng không phải người tốt đẹp suy nghĩ, gã đàn ông lặng lẽ đi đến cạnh xe, tóm lấy tay cô gái sợ hết hồn, tập tài liệu trên tay rơi xuống đất "Giám đốc Hoa, anh...""Còn phải giả bộ ngây thơ với ông đây sao? Mỗi tháng trả cô mười nghìn tệ tiền lương, không phải là để cô đến ngồi phòng làm việc. Cô cần làm gì, trong lòng cô biết rõ chứ?"Hắn vừa nói, vừa làm động tác kéo khóa, giọng điệu càng thêm phần vô liêm sỉ "Không đi cùng tôi cũng được, nhưng phải làm gì thì có cần tôi dạy lại không?"Cô gái hét lên một tiếng chói vệ ở gần đó nghe thấy tiếng hét, lúc chạy ra nhìn thấy gã đàn ông thì lại ảo não chạy đàn ông đứng im đó nói "Đừng nói là tôi chưa cho cô cơ hội, nếu phục vụ tôi thoải mái thì mai tôi tăng lương cho cô, mỗi tháng hai mươi nghìn tệ, đủ không?"Cô gái tức giận, xoay người bước đi "Xin lỗi giám đốc Hoa, tôi không phải loại người như vậy"."Mẹ nó, mày khiêu khích làm ông đây bốc hỏa, rồi định chạy đi như thế?"Triệu Dương ngồi trong xe, nghe "rầm" một tiếng, cô gái kia đã bị gã đàn ông ép nằm trên xe! Gần nhà Tôn mập có một chiếc xe con màu đen đỗ bên đường, đúng hướng đối diện với cổng Tam ngồi ở ghế lái phụ, thở dài "Anh Dương, anh nghĩ chuyện này là thật hay giả? Mẹ nó, dâng cô vợ xinh đẹp trắng trẻo kia cho người ta sao? Dù sao vẫn hời to cho tên đầu heo Tôn mập kia, chậc chậc, thật sự không tiếc sao?"Triệu Dương hạ nửa cửa kính xe xuống một nửa, rít một hơi thuốc, nói "Không có gì đáng ngạc nhiên cả, cái này gọi là có phúc mà không biết hưởng".Từ Tam than thở "Sao em lại không có được chuyện tốt như vậy chứ?"Tiểu Ngũ đang nghịch máy tính ở hàng sau, lên tiếng "Anh Tam, em nghĩ anh nên bỏ cái suy nghĩ ấy đi thì hơn, chuyện như vậy mà tốt chỗ nào chứ?"Từ Tam chế giễu "Thằng nhóc con như cậu thì biết gì, cậu còn không biết mùi vị của phụ nữ là thế nào nữa mà!"Tiểu Ngũ mặt đỏ "Ai nói em không biết?"Từ Tam cười nói "Ồ, thật à? Nói tôi nghe xem mùi vị đó như thế nào?"Tiểu Ngũ không nói lại Từ Tam nên dứt khoát quay đầu qua phía khác, nhưng trong ánh mắt hơi phức Dương ngắt lời Từ Tam "Đừng dạy hư Tiểu Ngũ, lát nữa giải quyết xong xuôi Tôn mập, cậu tới nói chuyện với Tôn Vệ Đông, tôi và Tiểu Ngũ tuyệt đối sẽ không tranh với cậu".Từ Tam suy nghĩ một chút, vội vàng lắc đầu "Quên đi, em vẫn không nên dính vào rắc rối này".Triệu Dương vỗ vai Từ Tam, nói "Cậu cũng thông minh đấy, nhớ kỹ, trên đời này không cái gì là miễn phí cả, và nhất định cũng đừng đắc tội với phụ nữ!"Từ Tam gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, hỏi "Anh Dương, anh nói xem sao Tôn Vệ Đông lại trâu bò như vậy chứ, lẽ nào Khương Anh trở mặt với anh ta thật thì có thể xử lý anh ta được ư? Em nghe nói trong đội bảo vệ thuộc công ty quản lý tòa nhà có rất nhiều người là người của anh ta"."Tôi không biết, nhưng tôi cảm thấy người phụ nữ tên Khương Anh này không hề đơn giản, cứ chờ đến lúc đó xem sao".Đang nói chuyện, Từ Tam tinh mắt phát hiện ra một chiếc xe quen ta vội vàng nhắc nhở "Anh Dương, đến xe của Tôn mập tới!"Triệu Dương vứt đầu lọc thuốc lá đi, vặn khóa lúc sau vẫn không thấy động tĩnh Tam sốt ruột nói "Anh Dương, anh làm gì vậy? Nhanh lên, tên hắn sắp đi xa rồi!"Triệu Dương chửi bới "Còn hỏi nữa, cậu thuê được cái xe chết tiệt gì vậy?"Anh đã thử thêm vài lần nữa, nhưng vẫn không có phản ứng Tam cũng ngẩn ra "Em thuê xe như lời anh nói, xe có bảo hiểm, sửa chữa cũng rẻ!"Triệu Dương cười gượng gạo "Cậu đúng là khéo chọn, với tình trạng của chiếc xe này, chưa nói đến sửa chữa, cho dù có đâm vào đâu mà bị hỏng thì người ta cũng không đau lòng".Từ Tam ăn năn nói "Vậy bây giờ phải làm sao?"Triệu Dương không lên tiếng, còn có thể làm gì đây?Ra khỏi xe, mở mui xe xem động trở lại xe, Từ Tam lo lắng hỏi "Thế nào, được không anh?"Triệu Dương thử vặn công tắc điện, sau một trận rung lắc kinh hoàng, chiếc xe cuối cùng cũng khởi động thành công và lao nhanh trên Tam nói bằng giọng nịnh nọt "Anh Dương, anh đỉnh thật, còn biết sửa xe nữa".Triệu Dương mặc kệ cậu ta, vừa đạp ga vừa hỏi "Tiểu Ngũ, xem Tôn mập ở đâu? Sau đó tìm đường tắt đuổi kịp hắn!"Hai mươi phút sau, chiếc BMW của Tôn mập cuối cùng cũng xuất hiện trở lại trong tầm năng lái xe và kỹ năng theo dõi của Triệu Dương đều được rèn luyện qua mỗi lần làm nhiệm vụ, vậy nên việc đuổi kịp Tôn mập là vô cùng đơn trên cả chặng đường anh bám rất sát chiếc xe kia nhưng vẫn không để chiếc xe phía trước phát hiện ra điều kỳ kế hoạch ban đầu, bọn họ sẽ gây chút rắc rối cho Tôn mập giữa đường, tốt nhất là hôm nay khiến anh ta không thể đi tiếp cách này, bên phía Tôn Vệ Đông sức một người chẳng làm nên việc gì, Khương Anh sẽ tránh được kiếp nạn ra tay như thế nào mới là một bài toán Anh thông báo quá muộn, cho dù có cách thì cũng không thể thực hiện kịp, vì vậy anh ấy chỉ có thể dùng sức sức mạnh thì đơn giản rồi, Triệu Dương thậm chí không cần làm gì cả, một mình Từ Tam cũng đã tức sôi cần anh ngăn cản thì Từ Tam đã gây sự với Tôn mập từ lâu chặng đường phía trước người đông xe nhiều, anh nhất thời không tìm được một cơ hội thích hợp để ra Tam nhắc nhở "Anh Dương, nếu chúng ta còn không ra tay thì hắn ta đến nơi rồi".Triệu Dương gật đầu nói "Chờ đã".Trong khi họ đang nói chuyện, Tôn mập đột ngột lái xe ra khỏi đường Tam nghi ngờ hỏi "Chuyện gì vậy? Có phải hắn không đi nữa hay không?"Triệu Dương hoài nghi "Không thể nào!"Không lâu sau, Tôn mập đột nhiên dừng Dương cũng tìm được một nơi để dừng xe, nhìn sang bên đường, cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, bên đường có rất nhiều cửa hàng bán đồ Tam cười tủm tỉm "Tên khốn Tôn mập này đúng là miệng cọp gan thỏ!"...Chuyện này không có gì đặc sắc, một lúc sau, Tôn mập mới lén lút chui từ trong cửa hàng đồ nam ra như một tên lại xe, anh ta lấy chai nước khoáng ra rồi cho viên thuốc tăng cường sinh lực vừa mua vào nói anh ta ngoài mạnh trong yếu thì cũng không đúng lắm, nhưng đây thật sự là cơ hội hiếm tốt như vậy đưa đến tận miệng, anh ta nhất định sẽ tận hưởng hết sức có thể, vì lần sau không biết phải đợi bao lâu đến đó, Tôn mập bật cười thành đây đúng là vận may của anh ta, đầu tiên là anh ta đã nhổ được cái gai Triệu Dương, sau đó lại có cơ hội được thưởng thức mỹ nhân xinh đẹp kia!Trước khi khởi động xe, Tôn mập chợt thấy một chiếc ô tô con màu đen phía trước đang lùi mập không thèm để ý, định nổ máy, nhưng anh ta thấy chiếc xe kia không có ý dừng ta cuống quýt bấm vẫn quá muộn, một tiếng "rầm" vang lên từ phía đầu xe, hai xe đâm vào ta buồn bực, vừa mới ghé vào ven đường một lát, sao lại gặp phải chuyện này?Nếu là bình thường anh ta sẽ không tức giận như vậy, nhưng anh họ còn đang chờ, chắc chắn anh họ của anh ta sẽ lòng như lửa đốt, bên này anh ta lại gặp phải chuyện này!Tâm trạng vui vẻ vừa rồi đều biến mất, Tôn mập hạ cửa kính xe xuống, hét lên "Mẹ kiếp, mù à, có biết lái xe không?"Phía đối diện không ai quan mập xuống xe, trước tiên anh ta ngồi xổm lên đầu xe xem xét, chỉ là bị xước bên ngoài, không nghiêm nhiên, mui xe hơi biến dạng nên chắc chắn phải sơn nhìn lên logo xe, anh ta càng thấy hụt ta chửi bới và tiếp tục la mắng "Lái xe kiểu gì vậy, không thấy xe đậu phía sau? Bị mù à mà đụng vào xe tao?"Xe phía trước vẫn không phản mập càng tức giận "Giả chết à, người đâu, mày câm hay điếc thế? Mau chết đi cho ông! Chết tiệt, mấy con xe nội địa chết bầm này làm xước xe của ông!"Thấy không có ai trả lời, anh ta đạp vào cửa sau xe, mắng "Chết tiệt, bán cả cái xe rẻ rác này của mày đi cũng không đền bù nổi xe của ông đâu, mau cút khỏi đây cho ông!"Trong lúc Tôn mập chửi bới, mấy người Triệu Dương đã tới bên cạnh ghế lái kịp đưa tay kéo thì cửa xe bỗng nhiên bị đẩy mập không né kịp, bị cửa xe đụng vào người loảng ta chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một cú đấm vào mũi!Tôn mập không được huấn luyện nhiều, ôm mũi liên tục chửi bới "Còn dám ra tay với tao, mẹ nó..."Chưa kịp dứt lời, anh ta lại nhận thêm một cú đấm vào bụng dưới, lực không lớn nhưng lại trúng vào chỗ hiểm, đau đến nỗi anh ta phải gập người cần chào hỏi, Từ Tam lao tới tận tình "chăm sóc" anh ta! Bầu không khí bị câu nói của Thôi Kiếm rẽ sang một hướng Tình muốn thăm dò tình hình nên cũng không lên cách ăn mặc của Tô Linh cô có thể nhìn ra được cô gái này gia thế không tầm thường, ngay cả đến túi đeo cũng ít nhất phải hàng trăm nghìn như mối quan hệ của hai người là thật, số tiền này đối với Tô Linh mà nói chắc chắn chỉ là cái vẩy móng như cô không bỏ ra được, vậy thì mối quan hệ của hai người cũng sẽ bại lộ!Người bên cạnh chưa kịp nói gì, chị dâu đã cướp lời “Chủ nhiệm Thôi yên tâm, tiền phẫu thuật tôi sẽ đóng đủ, lát nữa sẽ đem tới đây!”Nói xong, chị ấy kéo anh cả sang một bên, thì thầm “Anh về nhà rút hết tiền tiết kiệm ra đi.”Anh cả ngờ vực “Không phải em bảo là không được động vào à?”Chị dâu bất mãn nói “Trước đấy thì nghĩ là bệnh viện hỗ trợ với lại sợ là Tiểu Dương vẫn sĩ diện.”“Bây giờ tên khốn họ Thôi kia lấy chuyện này ra để chèn ép Tiểu Dương, còn cố ý coi thường nhà chúng ta trước mặt cô Tô, chẳng lẽ người làm chị dâu như em thấy thế mặc kệ à? Anh coi em là loại người gì?”Anh cả bất lực, móc trong túi ra một tấm thẻ, nói “Em ấy à, chẳng biết phải nói gì với em nữa!”“Tiền phẫu thuật, sáng nay tiểu Dương đã chuyển khoản rồi, năm trăm sáu mươi tám nghìn tệ, không thiếu một đồng!”Chị dâu hỏi ngay “Sao trước đó anh không lấy ra?”Anh cả khó xử, nói “Lần này mẹ phẫu thuật mất một khoản không nhỏ, trước đó Tiểu Dương chuyển ngành cũng mất một khoản tiền! Tiểu Dương vẫn chưa lập gia đình, người làm anh như anh sao nỡ động vào số tiền này đây?”Thôi Kiếm thấy bọn họ thương lượng không có kết quả, không nhịn nổi mà thúc giục “Hai người thương lượng xong chưa? Lát nữa phòng tài vụ tan làm đó, nếu hôm nay mà không nộp thì chỉ có thể đuổi người thôi!”“Đương nhiên, tôi cũng có thể nể mặt Tiểu Tình nói đỡ giúp hai người…”Thôi Kiếm khoanh tay, cứ nói mãi rồi chẳng đâu vào ta đang đợi Triệu Dương cúi đầu, nếu Triệu Dương không mở miệng cầu xin anh ta, hôm nay cho dù trời có sập thì anh ta cũng sẽ đuổi người đi!Nghĩ tới việc lát nữa là có thể vùi dập Triệu Dương trước mặt Thư Tình, anh ta không nhịn nổi mà cười nhếch miệng, gương mặt điển hình của vẻ tiểu nhân đắc chí.“Giục cái gì mà giục! Bọn tôi đủ tiền từ lâu rồi! Tiểu Dương, anh chị đi nộp tiền, em nhớ cẩn thận, nếu như cô Tô bị người ta bắt nạt thì chị sẽ không tha cho em đâu!”Chị dâu nói xong, kéo tay anh cả đi, sau đó liếc qua Thư Tình một Tình bị nhìn với ánh mắt đó thì cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như là cô là loại phụ nữ chê nghèo ham giàu vậy, có mắt không tròng, chuyên làm điều ác Dương nhếch mép, bỗng nhiên cảm thấy bà chị dâu tính thẳng như ruột ngựa này vô cùng đáng yêu, bênh người thân chứ chẳng nói lý!Thôi Kiếm quan sát thấy hết, hận tới mức nghiến răng ken anh ta định lấy chuyện này làm cái cớ để làm xấu mặt Triệu quả không ngờ số tiền lớn như thế nhà bọn họ lại chuẩn bị được!Nhưng có tiền thì sao chứ?Bệnh viện Thiên Châu là địa bàn của ông đây, hôm nay nếu không vùi dập Triệu Dương thì tao sẽ viết ngược tên mình!Nghĩ vậy, hắn ta đắc chí nói “Nếu đã nộp tiền rồi thì dễ thôi, em Triệu cứ yên tâm, tôi sẽ đích thân phẫu thuật cho cô nhà!”Triệu Dương nhìn Thư Tình với ánh mắt thăm dò, tên Thôi Kiếm này nhân phẩm chẳng ra gì thì liệu tay nghề giỏi tới đâu?Thư Tình biết Triệu Dương đang lo lắng điều gì nên nói “Chủ nhiệm Thôi là bác sĩ phẫu thuật hàng đầu của khoa ngoại thần kinh, tỉ suất phẫu thuật não thành công rất cao, tay nghề giỏi nhất nhì bệnh viện của bọn em, ở cả Thiên Châu cũng là bác sĩ giỏi hàng Dương không nói gì, đặc biệt là khi nghe thấy những lời này là do Thư Tình nói thì trong lòng rất khó kể cũng đúng, nếu tên Thôi Kiếm này không đủ xuất sắc thì trước đó Thư Tình cũng sẽ không vì anh ta mà chia tay với Kiếm vốn đã rất đắc ý, nghe thấy lời khẳng định của Thư Tình dành cho anh ta, anh ta suýt chút nữa thì phổng hết ta vỗ vai Triệu Dương, cố ý ra vẻ khó xử nói “Triệu Dương này, ca phẫu thuật của cô nhà vẫn nên đợi thêm chút thời gian, không giấu gì cậu, lịch hẹn của tôi dày đặc, kín lịch đến tận tháng sau rồi…”Triệu Dương sao lại không đoán được ra tên Thôi Kiếm này đang cố ý gây khó dễ, bắt mình phải cầu cạnh anh như anh không chịu mở miệng thì thời gian phẫu thuật chắc chắn sẽ lùi vô hiện nay trước mặt Thư Tình và cả Tô Linh, bảo anh ta đi xin xỏ người yêu mới của người yêu cũ ư?Triệu Dương sa sầm mặt, mẹ nó, đúng là khốn nạn mà!Nhưng nếu không nói thì còn có thể làm gì được nữa?Lý do đưa mẹ vào bệnh viên Thiên Châu là do đây là bệnh viện có khoa ngoại thần kinh nổi tiếng khắp cả không thể vì thể diện mà làm lỡ thời gian phẫu thuật của mẹ Tình biết cái khó của Triệu Dương, cũng không biết vì sao lại giải vây giúp anh “Không phải là thứ sáu tuần này anh rảnh à? Nói gì thì nói Triệu Dương cũng là bạn em, anh hãy giúp cô phẫu thuật đi.”Đáy mắt Thôi Kiếm xẹt qua một tia tức giận, con đĩ này, đã chia tay rồi mà vẫn còn nói giúp Triệu Dương?Tuy trong lòng phẫn nộ nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ phong độ, anh ta vẫn che giấu cảm xúc của mình rất Kiếm cười, tình cảm nói “Tiểu Tình, nếu em đã nói rồi thì chắc chắc việc này anh phải giúp, nhưng mà em định cảm ơn anh như thế nào?”Có lẽ bởi vì có sự hiện diện của Triệu Dương nên Thư Tình cảm giác không thoải mái cho lắm, sờ tóc nói “Em mời anh ăn cơm nhé.”“Thế đâu có được, ăn cơm xong em còn phải đi xem phim với anh nữa.”Thôi Kiếm vừa nói, vừa nắm lấy tay Thư Tình, ánh mắt vô cùng nóng bỏng như muốn nuốt sống cô sau khi hai người xác lập quan hệ, ngoài vài lần cầm tay thì anh ta chẳng xơ múi được tí gì, hôm nay nhân chuyện này đương nhiên phải đột phá mối quan hệ thêm chút suy nghĩ của anh ta, tốt nhất là xem phim lúc nửa đêm sau đó thì cùng nhau đi khách sạn, nhích thêm một chút nữa là xong chuyện tốt, phải hoàn toàn có được cô hoa khôi của bệnh viện Thiên Châu này mới Dương liếc một cái là biết ngay lòng dạ đen tối của Thôi Kiếm, bỗng nhiên cắt ngang “Cảm ơn ý tốt của anh, không cần đâu.”Mặt Thôi Kiếm hơi lộ vẻ khinh khỉnh, mẹ nó, mày đúng là đã nể mặt mà không biết điều!Nhưng chưa đợi anh ta nói gì thì Thư Tình đã cướp lời, ngạc nhiên hỏi “Anh nói gì? Không cần? Không cần gì cơ?”Triệu Dương muốn đi hút thuốc, nhớ ra đây là bệnh viện nên đành thôi, vì thế sờ tay vào túi, nói “Không cần khó xử nữa, chuyện phẫu thuật anh sẽ tự tìm cách giải quyết.”Thư Tình hơi nóng nảy, giọng nói cũng hơi tức giận “Anh có cách gì được? Em có thể nói cho anh biết lịch của chủ nhiệm Thôi thật sự kín đặc, nếu như không có quan hệ thì tháng sau được phẫu thuật vẫn là nhanh đấy!”Triệu Dương nghe được sự giận dữ trong giọng nói của cô, nhưng hai người đã chia tay rồi, cô tức giận như thế thì có ý nghĩa gì?Quan tâm? Hay là cố ý khoe khoang bản lĩnh của Thôi Kiếm trước mặt mình?Nghĩ tới đây anh lại càng không muốn chịu ơn huệ của Thôi Kiếm, anh cau mày hỏi “Chẳng lẽ cả cái Thiên Châu này chỉ có một mình anh biết phẫu thuật chắc?”“Đương nhiên là không phải!”Thư Tình liếc mắt đánh gia Triệu Dương một lượt, sau đó cũng không giải thích rằng loại phẫu thuật này độ có rất cao, cũng không phải là không có bác sĩ giỏi hơn Thôi Kiếm, nhưng quan trọng là Triệu Dương có bản lĩnh gì mà tìm được bác sĩ?Huống hồ mời được Thôi Kiếm phẫu thuật là đã nể mặt mình lắm rồi, nếu như Triệu Dương có bản lĩnh thật thì sao ngày xưa mình lại chia tay anh làm gì?“Anh qua đây với em!”Thư Tình không hề cho Triệu Dương cơ hội nói gì, hai tay đút vào túi áo blouse, đi Kiếm cận nhẹ, nhìn ra được vẻ thân thiết với Triệu Dương, trong mắt tràn đầy sự oán hận và đố dù Thư Tình có xinh đẹp hay không thì cũng đã từng bị thằng khác đè rồi, trước đây không nhìn thấy cũng đành, bây giờ lại chính mắt nhìn thấy, hai người bọn họ lại dám hiên ngang như thế?Coi mình là người chết à?Tô Linh không nói gì, chỉ “hừ” một cái tỏ sự bất mãn, cô hoàn toàn tên Triệu Dương này lại có người yêu cũ xinh thế kia?Bỗng Thư Tình dừng bước, quay đầu lại hỏi “Rốt cuộc anh muốn thế nào?”Triệu Dương thật thà đáp “Anh chẳng muốn gì cả.”“Thế thì anh nghe em đi, phía Thôi Kiếm em sẽ nói giúp anh, em cũng sẽ bảo anh ấy sắp xếp phẫu thuật nhanh nhất có thể, những việc khác anh đừng lo, tóm lại từ giờ trở đi, chúng ta không ai nợ ai!”Thư Tình thở phào một chia tay, cô cảm thấy mình nợ Triệu Dương điều gì đó, lần này giúp anh, sau này cũng coi như thanh thản, có thể kê cao gối ngủ ngon được Triệu Dương định nói thì Thư Tình đã cắt ngang “Không cần giải thích, em biết anh sĩ diện, nhưng hiện giờ bệnh tình của cô rất nguy cấp, chẳng lẽ anh vì thể diện của mình mà từ bỏ cơ hội tốt thế này sao? Nếu như anh dám từ chối thì đừng trách em coi thường anh!”Vốn Triệu Đông đang định nói gì đó nhưng lời định nói ra thì đành nén lại, sửa thành “Được.”Lúc hai người quay lại, tất cả mọi người đều quay ra Tình hắng giọng, nói “Chị dâu, phẫu thuật của cô sẽ vào thứ sáu tuần này, những điều cần lưu ý trước khi phẫu thuật thì ngày mai em sẽ nói chi tiết.”Chị dâu thấy Triệu Dương không phản ứng gì nên cũng chỉ biết gật đầu, so với thể diện của người nhà mình thì việc phẫu thuật của mẹ chồng vẫn quan trọng Kiếm cười lạnh lùng không nói anh ta có thể cam tâm từ bỏ cơ hội tát nước theo mưa thế này sao nhà họ Triệu cũng sẽ không nhận sự giúp đỡ của mình, so với việc làm người tốt thì thà rằng cứ vùi dập Triệu Dương hoàn toàn, cắt đứt khả năng cuối cùng của Triệu Dương và Thư thể để cho Tô Linh biết người đàn ông bên cạnh cô là một kẻ thất bại toàn tập, ngay cả tư cách làm đối thủ của tôi cũng không có!Nghĩ vậy, anh ta không hề e dè mà hỏi ngay “Này, tôi còn tưởng cậu giỏi lắm, kết quả vẫn phải tới cầu cạnh tôi? Nếu mà tự cậu mở miệng thì tôi không nói gì đâu, nhưng để một người phụ nữ mở miệng thay cậu, cậu có còn là đàn ông con trai không?” Cùng đọc truyện Cận Vệ Của Người Đẹp của tác giả Bảo Tú tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại đã từng trải qua cuộc sống nghèo khó, chỉ mong được có ăn có đã từng trải qua chiến tranh, chỉ mơ ước những ngày tháng bình Dương cũng là người tồn tại trở về sau bao cuộc bom đạn tàn phá, mong muốn lớn nhất của anh chính là cuộc sống bình lặng như người bình thế anh cũng rất trân trọng công việc làm bảo vệ trực đêm tại khu biệt thự cao cấp điều một sự cố bất ngờ xảy ra, khiến mong muốn của anh không thể nào thực hiện đoạnThấy cô ngồi khóc như vậy Triệu Dương cũng bực, có lòng tốt đưa người say về nhà, ngờ đâu lại xảy ra cơ sự này, anh không hiểu được là tại sao nữa!Nhớ lại được chuyện đã xảy ra đêm qua, Tô Linh cũng ngừng khóc “Anh quát cái gì mà quát?”Triệu Dương thở dài nói “Cô yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm về việc này.”Tô Linh lau nước mắt đáp “Anh chịu trách nhiệm sao? Anh lấy cái gì ra để mà chịu trách nhiệm chứ?”Đôi mắt trong veo ấy, lóe lên một ánh mắt lạnh lùng ghê người.

can ve cua nguoi dep