bà xã về đây anh thương
Bà Xã Về Đây Anh Thương; Cố Ý Gạt Chân! Bà Xã Về Đây Anh Thương. Tác giả: Mèo Con Tai Cụp. Chương 48: Cố Ý Gạt Chân! Trước Tiếp .
Bà Xã Về Đây Anh Thương. Chủ tịch của Tịch thị mặc dù là lão đại có tiếng ở giới hắc đạo lẫn bạch đạo, thế nhưng không ai không biết, anh ta là một thê nô chính hiệu. Chỉ cần là Tiêu Tiểu Tịch muốn, anh sẽ vô cùng yêu thương nhìn cô, giọng nói sủng nịch
Mới đây, bà xã Anh Tuấn đã đăng tải dòng trạng thái khiến dân mạng cười nghiêng ngả. Cụ thể, vợ nam diễn viên đã chia sẻ: “Sáng qua: Cãi nhau với chồng, thấy số khổ, lấy nhầm chồng. Chiều tối: Đi làm về chồng cho 10 triệu, lại còn dỗ dành, rủ đi ăn đủ thứ
Bà Xã Tui Number One Number One Number One. Bà xã tui không bao giờ dối lừa tôi dẫu một câu. Có lúc tôi hay nặng lời vì lúc đó tâm tư rối bời. Vợ ơi thiệt là anh đây có lỗi. Bà Xã Tui Number One Number One Number One. Bà xã tui vẫn luôn là ánh bình minh của đời tôi. Có lúc tôi như
Bà Xã Về Đây Anh Thương , chương 106 của tác giả Mèo Con Tai Cụp cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Ehpad Bon Rencontre Notre Dame De L Osier. " Chúng tôi chưa ly hôn...làm cô thất vọng rồi! " Cô ta sửng người tại chỗ, chính cô ta còn không tin vào những gì mình vừa nghe từ anh...cái gì! Chưa ly hôn ư? Vậy lời nói của cô ta là thật! " La Kì Kì, tôi còn chưa xử phạt cô về việc cô tự ý dọn đồ đạc cô sang đây, tự tiện vào phòng chúng tôi ở...cô to gan lắm! " Tịch Mộ Thần đột nhiên gằn lên làm cô ta sợ hãi " Em xin lỗi... Mộ Thần em chỉ muốn ở gần anh tiện chăm sóc anh hơn mà thôi! " Tiện chăm sóc? Nhìn lại bộ đồ cô ta mặc trên người làm cô kinh tởm...nghe nói làm minh tinh không dễ mà cô ta lại là minh tinh lớn, nhìn cô ta lại có " kinh nghiệm " như thế. Chắc là cô ta rất rành trong việc giường chiếu, sau bao " huấn luyện " của các đàn ông! " Từ nay trở đi, đừng để tôi nhìn thấy cô một lần nào! Còn nữa, tên của tôi không phải để cô tự tiện muốn gọi khi nào là gọi! " " Đừng làm như thế...em biết sai rồi! " Tịch Mộ Thần lười biếng không ngó cô ta, anh phất tay Từ bên ngoài có hai người đàn ông đi vào, anh nói " Lôi cô ta ra ngoài, còn nữa, lên phòng đem tất cả đồ cô ta đi. Tôi muốn trong ngày thay tủ quần áo và giường! " " Dạ thiếu gia! " Nhận được lệnh từ gia chủ, họ nhanh chóng tiến hành công việc được phân phó Sau khi bọn họ rời đi, phòng khách lại yên tĩnh đến dễ chịu " Bà xã lại đây ngồi nghỉ đi, anh đi làm ít đồ ăn nhẹ cho em! " " Đồ tồi! ". Cô hất tay anh ra bực bội đi về phía ghế sofa ngồi xuống Tịch Mộ Thần không hiểu có chuyện gì lại khiến cô giận anh rồi mắng anh như thế " Sao lại mắng anh? ". Tịch Mộ Thần ngồi kế bên cô, nhẹ giọng hỏi " Có người chồng nào như anh đâu chứ! Tiểu tam trước mặt, anh chỉ biết ngồi yên đó xem kịch hay mà thôi! Thử hỏi xem có người đàn ông nào lại để người phụ nữ mình yêu đi gây gổ với người ta? Nhất là khi anh là chồng em và người em gây gổ lại là tiểu tam của anh! " Ra là vì chuyện này ư? Chẳng phải anh chỉ muốn cô trút giận với cô ta cho hả giận thôi sao, sao lại thành ra thế này rồi? " Bà xã " " Đừng có đụng vào em! " " Em hiểu sai ý anh rồi, anh chỉ muốn em trút hết cơn giận lên cô ta mà thôi! " " Đừng có dối! Anh chính là muốn xem em và tiểu tam gây nhau! " " Anh không có! " Thật sự thì có đó...nhưng chỉ một chút thôi! " Nếu em không tin, vậy thì anh xin thề! " " Thề thì lời anh nói là thật ư? Em không tin! " " Giữa vợ chồng quan trọng nhất là sự tin tưởng, vì sao em không tin anh? " " Vậy thì vì sao trước lúc em và Doãn Thiên Phong xảy ra chuyện em có nói như thế anh lại mắng em? Còn đánh em nữa! " " Anh...chẳng phải đó là chuyện việc trước hay sao, sao lại nhắc nữa rồi! " " Nhắc cho anh nhớ! " " Được được là anh sai, anh sai rồi. Là anh không nên làm như thế " Cô hất cầm quay mặt sang chỗ khác, Tịch Mộ Thần ra sức dỗ dành vợ...có phải anh thật không có tiền đồ? Sự việc đang yên đang ổn lại thành ra như thế " Anh sẽ bù đắp cho em! " Bù đắp? Bù đắp cái gì cơ? Nghe anh nói thế cô quay mặt nhìn anh hỏi " Anh sẽ bù đắp cho em cái gì? " " một tuần nhé? Mỗi lần ba hiệp!...có phải nghe hấp dẫn lắm không? " " … " Hấp dẫn cái đầu anh! Anh chỉ muốn được lợi mà thôi! " Em không đồng ý! " " Tại sao? Bà xã sắp tới sinh nhật anh rồi, anh không cần quà cáp gì em cả...anh chỉ mong muốn cùng em sinh một đứa mà thôi! " Sinh nhật anh? Phải rồi nhỉ, sinh nhật của anh ấy sắp tới rồi, làm sao cô lại có thể quên được chứ? " Tiểu Tịch ". Tịch Mộ Thần nhẹ giọng gọi tên cô, anh vòng tay ôm cô vào lòng Do dự một lát cô cũng đồng ý, dù sao thì cô cũng muốn sinh bảo bảo " Cũng được! Nhưng từ từ, em chưa chuẩn bị tâm lý! " " Cần gì tâm lý, em yên tâm! Anh sẽ cố gắng mà! " Tịch Mộ Thần vừa nói xong, anh bỗng dưng bế cô lên tiến về phía phòng ngủ Mặc cho sự giãy dụa từ cô, Tịch Mộ Thần trong lòng hớn hở vô cùng " Biến thái! Đã bảo từ từ rồi kia mà! " " Anh đợi không được nữa, làm luôn cho nóng, sẵn đây chúng ta hãy cùng nhau hâm nóng lại tình cảm! " Hâm nóng cái đầu anh! Anh chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu mới gấp gáp ôm em về phòng như thế...! Sau trận hoan ái kịch liệt ban nãy, cô như con mèo nhỏ xụi lơ nằm ngoan ngoãn trên lòng ngực anh Cô bị anh vắt kiệt sức rồi, không thể làm được gì ngoài nói chuyện ra " Đồ đáng ghét!...anh xem, bây giờ em chẳng còn một tí sức nào cả! " Tịch Mộ Thần mỉm cười hài lòng, anh cúi đầu đặt nụ hôn lên trán cô Dục vọng gần ba tháng nay không phát tiết, bây giờ có cơ hội như thế lẽ nào anh lại không nhanh chóng nắm bắt nó? Tuy có làm hơi quá trớn, ban nãy anh thật sự đã rất mãnh liệt với cô, cô không còn sức nữa là đúng! " Ngoan, lần sau anh sẽ nhẹ nhàng hơn! " " Nói dối! ". Cô mắng anh Tịch Mộ Thần nhếch môi cười, năm ngón tay chậm rãi đan chúng vào ngón tay cô " Tiểu Tịch, sau khi em đi, hằng đêm anh thường xuyên bị mất ngủ! " " Vì sao? " " Anh đã quen với việc có em bên cạnh...anh rất muốn tìm và đưa em trở về nhưng không thể ". Tịch Mộ Thần mệt mỏi nói, đôi mắt anh nhẹ nhàng nhắm nghiền lại Cô biết chứ...lúc ấy anh chính là hiểu lầm giữa cô và Doãn Thiên Phong có gian tình, anh ấy thật sự đã không thể chấp nhận được sự việc này nên mới hành động như thế Con tim một mực hướng về phía cô, nhưng lí trí lại không cho phép bản thân anh làm điều đó. Vì...có lần một rồi tức sẽ có lần thứ hai! Anh sợ, sẽ sợ cô một lần nữa phản bội anh mà trở về bên cạnh Doãn Thiên Phong Tịch Mộ Thần nắm chặt lấy bàn tay cô, lúc này cô đã nghe thấy tiếng nhịp đập từ trái tim anh...trái tim anh đập liền hồi " thình thịch thình thịch "... " Em xin lỗi! " " Em không có lỗi, lỗi là do anh...là anh đã không chịu tin tưởng em! " " Mộ Thần… " " Tiểu Tịch, em có hối hận khi yêu anh không? Nếu như thời gian quay trở lại...em sẽ mong muốn bản thân không gặp được anh chứ? " Hối hận ư?...không! Ngay từ lúc bắt đầu yêu anh, cô đã không hối hận Ngay từ lúc bước chân vào cửa Tịch gia, đến bên cạnh anh...cô đã xác định rằng. Cô! Nhất định phải cùng anh sống đến những quãng đời còn lại của mình Cô khẽ mỉm cười " Không, em không hối hận...một chút cũng không có! " Thời gian sẽ không quay trở lại, cô biết điều đó chứ! Con người, khi đã chọn điều gì đó cho là đúng đắn, thì họ sẽ không bao giờ hối hận với việc mình đã làm....cũng như cô vậy! Giả sử thời gian thật sự sẽ quay lại ư? Vậy thì cô thà chọn không quen biết Doãn Thiên Phong trước còn hơn, cô sẽ đi tìm " Ông xã tương lai " và đeo đuổi anh đến cùng " Nếu như thời gian quay trở lại, em muốn đi tìm anh! Em nhất định sẽ đeo đuổi anh đến cùng cho đến khi nào anh lấy em mới thôi! " Tịch Mộ Thần khẽ cười...suy nghĩ khá đáng yêu đấy! " Vậy còn anh thì sao? Nếu như thời gian quay lại anh sẽ làm gì? " " Nếu như biết anh yêu em sẽ say đắm như thế thì anh nhất định sẽ rinh em về nhà mặc cho em có đồng ý hay không! " Người đàn ông này thật sự quá bá đạo rồi, nhưng dù anh có bá đạo đến bao nhiêu thì cô cũng vẫn yêu anh Cô còn nhớ lúc đấy, đã có người hỏi cô rằng " Vì sao cô lại yêu anh ấy như thế? " Cô đã mỉm cười đáp lại " Vì anh ấy là người đàn ông cuối cùng của cuộc đời tôi và cũng là người tôi yêu nhất! " Tình yêu không sai, dù cho họ có làm điều gì đi chăng nữa hay thậm chí vô tình làm tổn thương sâu sắc đến người mình yêu....thì người ấy cũng vẫn chọn yêu họ Vì sao ư? Vì tình yêu vốn dĩ mãnh liệt đến khó hiểu như thế mà Khi yêu một ai đó, bạn thậm chí đánh mất bản thân mình, không ngần ngại điều gì mà hi sinh tất cả cho người ấy Nếu họ yêu bạn, thì bạn sẽ sống hạnh phúc mãi bên người bạn yêu, dù cho có sóng gió bão tố đến đâu thì hai người đều cùng nhau vượt qua tất cả...còn nếu người ấy không yêu bạn ư? Vậy thì bạn chỉ luôn rước về cho mình những cái đau thương mà thôi, chìm đắm trong cái gọi là si mê mộng ảo, cuồng si điên dại trong cái gọi là tình yêu mãi không hạnh phúc... " Vì sao lúc trước bệnh em lại không chịu uống thuốc? " " Sao cơ? " Anh ấy là đang nhắc về chuyện lần trước cô làm ở công ty khi đang bệnh ư? " Không, em có ra ngoài mua nhưng anh không cho đi " " Anh không cho đi? " " Phải! Lúc ấy giờ vào làm vẫn còn sớm nên em tính ra ngoài mua ít thuốc uống nhưng lại gặp phải anh, anh không nhớ à? " Chính bản thân anh thật sự không nhớ đã có chuyện đó xảy ra, trong tâm trí anh chỉ nhớ đến việc hôm đó đến công ty quả thật có gặp cô đang muốn đi ra ngoài...lẽ nào cô đang nói đến nó ư? " Anh nhớ rồi chứ? " " Lúc đó em bảo ra ngoài có việc, anh nghĩ em ra ngoài gặp Doãn Thiên Phong nên mới không cho đi! ". Kỳ lạ! Anh nhớ rất rõ cô ấy nói ra ngoài có việc chứ đâu có nói là đi mua thuốc? " Em bảo ra ngoài mua ít đồ chứ không phải ra ngoài có việc, Tịch Mộ Thần lẽ nào anh ghen quá nên sinh ra nghe nhầm? " " … ". Có thật là anh nghe nhầm hay không? Nhưng rõ ràng là...anh đã nghe cô bảo ra ngoài có việc kia mà! " Mộ Thần anh đã già quá rồi...lại còn tính con nít nữa! " " Em nói ai già và con nít? " " Là nói anh chứ ai! " " Tiêu Tiểu Tịch em thật to gan, chỉ mới xa anh gần ba tháng mà gan đã lớn như thế! Xem ra anh thật sự phải dạy dỗ em lại mới được! " Tịch Mộ Thần nói, anh bỗng dưng đè cô nằm xuống giường Cảm thấy có điều không ổn nên lên tiếng phản bác, ai dè chưa mở miệng nói được lời nào bỗng dưng Tịch Mộ Thần đem cự vật to lớn một lần nữa tiến vào nơi sâu nhất bên trong cô " Ư!... Tịch Mộ Thần anh là đồ lợi dụng! "
Bữa tiệc tại Doãn gia kết thúc cũng được một tuần trôi qua. Ngày mai chính là kỷ niệm ngày kết hôn của cô và anh, cô rất hưng phấn chờ đến ngày mai... " Ông xã anh về rồi! " Cô mỉm cười ra ngoài chào đón anh trở về nhà. Tịch Mộ Thần như thường lệ, về đến nhà cũng không quên hôn bà xã một cái " Có chuyện gì vui sao? " " Dĩ nhiên rồi, chúng ta vào trong thôi! " Tối nay đồ ăn do cô chuẩn bị mọi thứ. Hưm không biết anh ấy sẽ nhớ ngày mai chính là kỷ niệm ngày cưới của cả hai chứ? " Nhiều đồ ăn vậy? " " Sắp đến ngày vui, lại còn là ngày quan trọng nên tâm trạng em tốt. Đã đích thân xuống bếp nấu cho anh ăn " Tịch Mộ Thần nhướn mày " Ngày vui? Là ngày gì thế? " " Anh không nhớ ngày mai là ngày gì ư? " " Là ngày gì thì anh không nhớ. Dạo này công việc rất nhiều, anh cũng không có tâm trạng nhớ mấy chuyện gì cả. Em cũng có thể nhắc cho anh nhớ " "...là, có liên quan đến chúng ta! " Tịch Mộ Thần nhìn cô một giây, khẽ nhíu mày " Là chuyện gì? Đừng vòng vo với anh! " Bản tính anh xưa nay rất ghét vòng vo chuyện gì. Có gì cứ nói thẳng, cứ đi vòng vòng như vậy rất tốn thời gian, căn bản thời gian là vàng là bạc Anh ấy thật sự không nhớ thật hay là giả bộ không nhớ...? Cô cúi đầu, khẽ cắn môi " Không có chuyện gì đâu! " Cô không muốn nói vậy thì anh cũng không hỏi. Tịch Mộ Thần tiếp tục dùng bữa tối... Ngày hôm sau cô vẫn thấy mọi chuyện xảy ra vẫn như bình thường, cũng chẳng có chuyện gì xảy ra " Là quên hôm nay là ngày gì rồi ư? " Tâm trạng cô không vui mấy, trong đầu bỗng hiện ra ý gì đó. Hay là anh ấy giả bộ không nhớ? Cô không tin ngày quan trọng này của cả hai mà anh không nhớ Tự an ủi bản thân, trong đầu cô cứ nghĩ mãi rằng anh chính là giả bộ không nhớ chứ không phải thật sự là quên đi " Phu nhân cô muốn đi đâu ư? " " A vâng, tôi muốn ra ngoài mua chút đồ! " " Vâng tôi sẽ chuẩn bị xe cho cô ạ! " Cô khẽ gật đầu" Được...! " Ngồi trên xe cũng không biết nên mua gì tặng anh. Mộ Thần cũng chẳng thiếu gì cả, anh muốn thứ gì mà chẳng có? Suy nghĩ một hồi cô nghĩ mình nên mua đồng hồ, là đồng hồ cặp cho cả hai a Đang suy nghĩ bỗng dưng chuông điện thoại reng lên. Trên màng hình hiện ra hai chữ ghi rõ " Ông Xã " " Em nghe? " Tịch Mộ Thần hiện giờ là đang trên đường tới phòng họp, vừa nãy quản gia nhà có gọi thông báo đến cho anh rằng bảo cô vừa ra ngoài để mua đồ Anh vừa đi vừa bấm số gọi cho cô. Đến khi cô bắt máy anh cũng đã đến phòng họp, hiện tại bên trong có mặt đầy đủ những người đến họp. Chỉ còn thiếu mỗi anh Nam thư kí khẽ gọi " Chủ tịch! " " Cậu vào trước đi, tôi sẽ vào sau! " " Dạ! " Nhận lệnh từ Boss tổng, nam thư kí đẩy cửa kính đi vào bên trong Những người ở đây nhìn thấy thư kí của anh đi vào trước. Còn anh thì đang đứng bên ngoài nghe điện thoại " Mọi người xin chờ một chút, chủ tịch đang cùng phu nhân nói chuyện! " Mọi người hiểu ý cũng gật gật đầu. Tình cảm của phu nhân chủ tịch và chủ tịch thật tốt, rất đáng ngưỡng mộ... " Ông xã? " Huh? Tại sao đầu dây bên kia lại im lặng thế kia, cô định gọi anh thêm một lần nữa thì phía đầu dây bên kia phát ra giọng nói của anh " Quản gia bảo em ra ngoài mua đồ ư? " Cô có chút chột dạ. Kỳ thật là có mua đồ nhưng đây là quà dành cho anh vào kỷ niệm ngày cưới của cả hai nên cô tuyệt đối sẽ không thể nói ra điều này. Đây là bí mật! " Phải ạ! " Cô nói, đầu dây bên anh im lặng khoảng một giây, cô nghĩ rằng anh đã cúp máy, bỗng bên kia vang lên giọng nói của anh " Đi cẩn thận một chút! " " A vâng! " " Tối nay trang điểm đẹp một chút, anh cho người mang lễ phục đến cho em! " " Chúng ta đi đâu sao? " " Ừ!...anh có cuộc họp, cúp máy trước! " " Dạ! " Cuộc điện thoại vừa xong, anh bỏ điện thoại vào túi sau đó hướng người đi vào phòng họp... Tại Doãn thị Doãn Thiên Phong hiện tại vẫn còn nghĩ đến chuyện của tuần trước ở sân vườn ngoài cùng cô. Chắc chắn cô rất ghét anh, chỉ là ngay lúc đó anh mất kìm chế nên mới làm như thế... Thật muốn gặp cô ấy để xin lỗi về điều này Cốc cốc... từ bên ngoài có tiếng gõ cửa. Doãn Thiên Phong nhàn nhạt đáp " Vào đi! " Bên ngoài đi vào đó là thư kí của anh " Có chuyện gì liên quan đến công việc sao? " " Không ạ! " " Vậy là liên quan đến Tiểu Tịch? " Thư kí khẽ gật đầu " Chuyện gì? " " Hôm nay chính là kỷ niệm ngày cưới của Tịch tổng và Tịch phu nhân ạ! " Doãn Thiên Phong khẽ nhíu mày tỏ ý tức giận. Thư kí vừa mở miệng lại hối hận khi quên mất mình nên gọi cô là gì " Chẳng phải tôi đã bảo cô khi ở trước mặt tôi cô nên gọi cô ấy là Tiêu tiểu thư ư? " " Thật xin lỗi chủ tịch, là do tôi sơ ý! " Doãn Thiên Phong " hừ " lạnh, anh cũng không muốn nhắc nhiều với cô ta. Nếu như còn lần sau, có vẻ như anh phải tìm một người khác để thay thế cái vị trí này " Cô ra ngoài đi! " " Dạ! " Nữ thư kí có một chút e dè, nhanh chóng bỏ ra ngoài Doãn Thiên Phong đưa tay kéo hộp tủ ra, anh lấy ra những xấp hình để tất cả chúng lên bàn Hai con người trong bức hình nhìn rất thân mật, người phụ nữ mỉm cười nói chuyện nhìn như đang nói chuyện gì đó rất vui cùng với người đàn ông. Có cả bức bọn họ ôm nhau, lẫn hôn nhau Những góc chụp nhìn rất tốt, rất đẹp. Doãn Thiên Phong nhìn rất hài lòng Lần trước do ở ngoài vườn cùng cô trò chuyện sau đó là đến việc anh đã cưỡng hôn cô, tất cả đều được một tên chó săn chụp được. Hắn ta chụp những gì mình cần chụp và nên chụp Sau khi cô rời đi, hắn ta không cẩn thận phát ra tiếng động để anh nghe thấy. Anh đã bắt hắn ra ngoài và tịch thu máy ảnh của hắn, vốn dĩ định đốt chúng đi nhưng chợt nghĩ mình có thể giữ lại, biết đâu chừng sau này những bức hình này sẽ rất có lợi cho việc anh dành lấy cô trở về? Nhìn chăm chăm vào những bức hình Tiểu Tịch, xin lỗi em. Vì dành lấy em, anh sẽ không từ bỏ những thủ đoạn dù cho có dùng đến hạ sách này anh cũng không màng dùng đến... Trong phòng họp của Tịch Mộ Thần Hiện tại mọi người đang lần lượt báo cáo tất cả mọi việc cho anh, Tịch Mộ Thần dáng vẻ lạnh lùng ngồi quan sát và lắng nghe họ Chiếc điện thoại trên bàn khẽ run một cái trước mặt anh, đôi mắt sắc bén nhìn xuống màn hình. Anh có một tin nhắn, là của một người lạ gửi đến? " Chủ tịch? " " Tiếp tục! " Trong khi bọn họ đang báo cáo tiếp tục cho anh. Tịch Mộ Thần không buồn mở điện thoại lên xem Anh khựng người một giây. Không biết là ai đã gửi anh tin nhắn nhưng trên màn hình chính là hình ảnh của cô ở cùng một chỗ với Doãn Thiên Phong Người chụp chụp những góc nhìn hai người vô cùng thân mật, cô vui vẻ mỉm cười cùng hắn ta nói chuyện. Lại còn có hình ảnh hắn ta cư nhiên ôm cô vào lòng. Ngón tay lướt đến bức hình cuối cùng làm anh như muốn bùng nổ cơn giận của mình, Doãn Thiên Phong và cô lại hôn nhau?! Mọi người nhìn thấy sắc mặt của chủ tịch đột nhiên thay đổi hẵng sau khi nhìn trên màn hình điện thoại, bọn họ không ai biết chuyện gì vừa xảy ra với anh nhưng mà hiện tại nhìn sắc mặt của chủ tịch thật đáng sợ " Tan họp! " Đột nhiên chủ tịch đòi tan họp là sao? Cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu gần hai mươi phút thôi mà? Vẫn chưa báo cáo tất cả việc thì làm sao lại có thể tan họp được? " Nhưng chủ tịch, cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu được hai mươi phút. Công việc vẫn còn chưa..." Một người đàn ông cấy giọng hỏi, vẫn chưa kịp nói hết câu đã bị anh gằng giọng quát. Không chỉ mình ông ta mà là tất cả mọi người trong phòng họp có mặt tại đây " Không nghe rõ tôi nói gì ư? Tôi bảo tan họp là tan họp...tất cả mau cút hết ra ngoài! " Bọn họ nhất thời hoảng sợ, không dám nói thêm lời nào lập tức bỏ ra ngoài. Trong căn phòng chỉ còn lại ba người đàn ông Lục Minh Hạo " Xảy ra chuyện gì ư? Sao cậu đột nhiên lại thay đổi như thế, cuộc họp chỉ vừa mới bắt đầu chưa được hai mươi phút kia mà! " Tịch Mộ Thần vẫn trầm lặng, anh ném chiếc điện thoại lên bàn cho họ xem. Phong Hàn và Lục Minh Hạo cầm điện thoại anh lên xem, lướt lướt nhìn những bức hình được gửi đến từ một người lạ đến cho anh Rốt cuộc thì cũng đã hiểu ra sự việc gì đang diễn ra ở đây. Thì ra là vì Tiểu Tịch và Doãn Thiên Phong " Được lắm! Chính miệng cô ấy luôn bảo rằng giữa cô ấy và hắn ta đều không còn bất cứ quan hệ gì nữa, vậy mà bây giờ thì sao? Lén lút ra ngoài gặp lại tình cũ nối lại tình xưa? " Phong Hàn " Thần, cậu khoan hãy sớm kết luận điều này! " Lục Minh Hạo " Tôi cũng không tin Tiểu Tịch sẽ cùng Doãn Thiên Phong quay lại! " " Thế chẳng nhẽ những bức hình được gửi đến đó là giả ư? " Phong Hàn đưa cổ tay nhẹ nhàng đẩy cặp kính lên " Không phải là giả! Bức hình là thật nhưng chắc gì Tiểu Tịch thật sự còn tình cảm với Doãn Thiên Phong? " Lục Minh Hạo " Cậu không nghĩ hắn ta cưỡng hôn Tiểu Tịch được à? Chỉ với những bức hình có những cử chỉ thân mật đó lại sớm kết luận bọn họ muốn quay lại với nhau? Cậu luôn biết Tiểu Tịch luôn yêu cậu kia mà, không phải đã từng nói rằng giữa vợ chồng quan trọng nhất là sự tín nhiệm ư? Cậu có thể cho người đi điều tra sự việc xem sao! " Anh trầm mặc, Lục Minh Hạo lại tiếp tục nói " Này, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của hai người đó. Người gửi đến cho cậu những bức hình đó dù cho không biết là ai nhưng tôi chắc chắn rằng hắn ta là đang muốn chia rẻ tình cảm của hai người nên mới cố tình gửi nó đến đây cho cậu " "... " " Minh Hạo nói đúng. Cậu đừng nên dễ dàng mắc bẫy hắn, cậu và Tiểu Tịch cứ tiếp tục cùng nhau đón kỷ niệm ngày cưới. Tôi và Minh Hạo sẽ giúp cậu giải quyết chuyện này " Tịch Mộ Thần nhàn nhạt đáp " Được, nhờ các cậu cả! "
Ngôn Tình Nguồn wattpad 193,300 Hoàn Thành 065457 17/11/2019 Đánh giá từ 16 lượt Bà Xã Về Đây Anh Thương - Mèo Con Tai CụpGiới thiệu truyện ngôn tình cuốn hút nàyTại khu vui chơi đông người nhộn nhịp kia, có một người đàn ông tuổi đã ba mươi nhưng lại mang một vẻ đẹp lạ thường. Gương mặt tuấn mỹ như một bức tượng điêu khắc do trời sinh đã ban cho, từng đường nét trên gương mặt ấy không thể nào miêu tả được, nó còn hơn cả hai từ " hoàn hảo " đối với anh. Dáng vẻ cao to, trên người luôn toát lên một khí chất hơn ngườiLà chủ tịch của một tập đoàn lớn, tập đoàn đứng đầu Châu Á cũng là người đứng đầu giữa Hắc Bạch lưỡng đạo. Với cái tên Tịch Mộ Thần, khi ai đó nhắc đến tên anh không ai là không thể không biết đến người đàn ông nàyBản thân vốn rất không thích đến những nơi nhiều người đông đúc như thế này, vì anh nghĩ điều này thật sự rất phiền phức. Nhưng vì " Bà Xã Nhỏ " rất thích đến đây chơi, đặc biệt hơn đó là muốn đến những nơi này cùng anh. Cô đã ra sức nài nỉ anh cùng cô đến khu vui chơi mới mở này nhưng anh nhất quyết không đồng ý không đi là không đi. Cô nhịn nhục, đến bước đường cùng cô đã trao đổi với anh một việc. Nghe xong điều này ánh mắt anh sáng lên và cũng đã đồng ý cùng cô đến đây chơiĐi bên cạnh anh là một người phụ nữ xinh đẹp, nói đúng hơn là vợ yêu của anh. Hôm nay ra ngoài chơi với anh nên cô mặc trên người chỉ mỗi cái váy trắng tinh khiết đơn giản, mái tóc được xõa dài xoăn nhẹ tự nhiên, làn da trắng mềm mại như da em bé. Cô mang một vẻ đẹp thuần khiết làm động lòng người, ánh nắng ban mai rực rỡ chiếu vào nhìn cô như một thiên thần nhỏ hạ phàm" Oa ở đây thật đông vui! "Cô không khỏi vui vẻ khi cùng anh có mặt ở nơi đông đúc vui nhộn như thế này. Đây là khu công viên giải trí mới mở, cô nghe nói ở đây có rất nhiều trò vui nên mới hứng thú muốn cùng anh đến đây chơi. Ngược lại với sự háo hức của cô anh lại thấy vô cùng nhàm chán
Giới thiệu Thể Loại longfic, sủng, tổng tài, một chút hắc bang, HE, hào môn thế gia, nam tiểu tam Nhân Vật Tịch Mộ Thần, Tiêu Tiểu Tịch Tình Trạng Hoàn Thành – 22/06/2019 Số Chương Full 107 Chương + 3 Ngoại Truyện Chủ tịch của Tịch thị mặc dù là một lão đại có tiếng ở giới hắc đạo lẫn bạch đạo, thế nhưng không ai không biết, anh ta là một thê nô chính hiệu. Chỉ cần là Tiêu Tiểu Tịch muốn, anh sẽ vô cùng yêu thương nhìn cô, giọng nói sủng nịch đồng ý. “Em muốn ăn cái đó, ông xã anh mua cho em đi~ ” “Được được anh mua cho em!” … “Ông xã em cũng muốn có một con gấu bông” “Anh sẽ cho người đi mua năm con cho em. À không, mười con. Mỗi con dễ thương khác nhau…” Đôi lúc vì một số chuyện nhỏ muốn tốt cho cô mà cả hai lại cãi nhau một chút. Cô vợ trẻ con lại bướng bỉnh cố ý làm anh tức giận “Em muốn ly hôn! ” “Khi nào ngón áp út anh không còn chiếc nhẫn này nữa thì đến lúc đó hãy đến đây bàn chuyện đó với anh” “Em có người đàn ông khác bên ngoài rồi” “Đưa tên đó đến đây, nếu như hắn đồng ý đến với em? Được! Mất đi thứ quan trọng nhất của người đàn ông, anh toại nguyện cho cả hai” Với cô vợ nhỏ này, suốt ngày rảnh rỗi muốn kiếm chuyện với anh thì làm sao anh lại không có cách dạy dỗ cô? “Bà xã, ngoan đừng bướng nữa. Qua đây anh thương” “Em ghét anh” “Được được ghét anh cũng được” Anh cưng chiều hôn lên đôi môi cô một nụ hôn
" Ưm... Nhẹ thôi! " Cô khẽ rên nhẹ, Tịch Mộ Thần lực đạo nắn ngực cô càng ngày càng nặng nề Đôi mắt anh vẫn cứ dán chặt lên người phụ nữ nằm phía dưới thân. Cơ thể cô thật mềm mại, hương vị cũng rất ngọt ngào. Chỉ cần chạm vào liền không thể thoát khỏi nó, luôn chìm đắm cơ thể cô Anh cúi người, đặt nụ hôn rải rác trên khắp cơ thể cô. Không có nơi nào anh đi qua đều không có một dấu hôn đỏ rực trên đó Anh gặm nhấm, liếm mút nụ hồng trên đỉnh ngực, bàn tay thô to không ngừng nhào nặn nó thành đủ dạng Cô thở có chút nặng nề hơn, anh không những " làm việc " tại hai đôi gò bông cô, anh còn xấu xa lần mò xuống bên dưới. Đưa ngón tay đâm vào nơi sâu nhất trong u cốc mà luân chuyển Khiến cô vừa có khoái cảm và ngứa ngáy phía bên dưới. Không tự chủ, cô đưa tay ôm chặt lấy đầu anh " Mộ Thần... Không cần, anh bỏ tay ra đi! " Tịch Mộ Thần tà ác đưa mắt nhìn cô gái phía trên mình. Không cần? Chẳng phải anh thấy cô rất là đang hưởng thụ đó sao " Không muốn... A~ " " Ngoan, để anh làm việc! " Động tác phía bên dưới ngày một càng nhanh, đầu lưỡi của anh điêu luyện liếm mút ngực cô. Cô ngửa cổ thở dốc " A nhanh quá rồi...em, em sẽ chịu không được mất! " Anh vốn không để ý những lời cô nói, chỉ tập trung làm những gì mình đang làm hiện tại " Không...đừng mà, Tịch Mộ Thần anh là đồ xấu xa...aa! " Cô đưa mu bàn tay mình lên che miệng, động tác của anh ra vào phía bên dưới cô quả thật rất mạnh mẽ. Bất giác trên đáy mắt có tầng hơi nước Tịch Mộ Thần yêu thương hôn lên mí mắt cô. Lúc lên đỉnh, dịch thủy chảy ra rất nhiều, chúng dính hết lên ngón tay của anh Anh rút ngón ta của mình ra, hài lòng nhìn nó xong tới cô " Bảo bối, có phải rất sướng hay không? Đã dính hết cả lên ngón tay anh rồi " Cô khẽ cắn môi dưới không nói gì, Tịch Mộ Thần nhướng người lên chỗ cô, đặt nụ hôn lên môi cô. Môi và lười cùng nhau day dưa, chơi đùa được một lúc thì anh rời môi cô Đôi mắt đục ngầu vì nhiễm toàn bộ dục vọng. Người phụ nữ phía bên dưới anh trông thật đẹp, tiểu yêu tinh. Em thật làm anh say mê em đến điên dại Anh nhanh chóng cởi bỏ quần ngoài và trong ra, vật nam tính to lớn được phơi bày hiện ra trước mắt cô. Cô nhìn nó, cái đó của anh thật to. Nhìn kích thước ấy thật dọa người Tịch Mộ Thần bắt lấy tay cô, đặt nó lên cự vật to lớn. Cô nhất thời hoảng sợ " A " một tiếng, nó thật nóng. Giống như muốn đốt cháy tay cô vậy " Ngoan, mau sờ nó đi! " " Mộ Thần, nó lớn quá! " Anh nhếch môi cười, giễu cợt nói " Có thích hay không? Rồi anh sẽ làm em thoải mái hơn " Cô quay mặt sang chỗ khác, anh bây giờ nhìn trông thật yêu nghiệt. Lại còn trêu chọc nói như thế nữa. Ai thèm thích " nó " cơ chứ, cô mới không thích! Anh say đắm nhìn cô, tiểu yêu tinh. Em thật sự là rất quyến rũ. Trong mắt anh nhìn thấy hiện giờ là cô đang cố tình muốn câu dẫn anh. Lửa nóng bên trong ngày càng cháy mạnh hơn Không nói trước, anh nhanh chóng đã đem vật nam tính của mình đâm vào nơi sâu nhất bên trong cô Nhất thời bị anh đem hạ thân của chính mình đâm sâu vào u cốc. Cô không nhịn được kêu lên một tiếng, cắn chặt lấy môi dưới, bàn tan nắm chặt lấy tấm drap trải giường Cô biết đây cũng không phải là lần đầu cô và anh làm tình như thế. Nhưng anh đã không nói trước để cô kịp chuẩn bị, lập tức đã đem nó vào trong cô rồi. Đau chết cô mất!! " Tịch Mộ Thần tên đáng ghét nhà anh, đau! " Nhìn người phụ nữ bên dưới đau đớn chịu đựng như thế anh thật không nỡ, cúi đầu hôn lên môi cô một nụ hôn an ủi " Anh xin lỗi, anh không thể chịu đựng được nữa...cho anh nhé? " Giọng nói của anh khàn khàn, cất lên cũng thật trầm ấm. Cô rất thích giọng nói của anh " Em yêu anh. Giọng nói của anh thật ấm áp, em rất thích " Tịch Mộ Thần khẽ cười. Năm ngón tay đan vào tay cô, cưng chiều hôn lên mí mắt " Anh cũng yêu em. Yêu em rất nhiều, Tiểu Tịch...! " ... " Ưm, ha ~ Mộ Thần nhanh chút! " Động tác phía dưới ra vào, lùi tiến ngày một càng nhanh khiến cô rất thoải mái " Sao nào? Có thỏa mãn được ý muốn của em chứ? " Anh nói, đôi mắt dán chặt lên đôi thỏ mềm mại của cô đang theo động tác của anh mà lên xuống không ngừng " Có...ưm ~. Ông xã, anh thật mạnh mẽ! " Cô vòng tay ôm lấy anh. Tịch Mộ Thần nhếch môi ý cười, tiểu yêu tinh này thái độ đêm nay rất tốt nha ~ anh rất hài lòng với cô " Bà xã em làm tốt lắm, anh rất thích! " Anh cúi đầu ngậm mút lấy nơi hồng hào, cưng cứng trên đỉnh ngực cô bỏ vào miệng, thưởng thức như một viên kẹo nhỏ Tịch Mộ Thần đặt một tay sau lưng cô, hơi nâng ngực cô lên " Ưm...Mộ Thần! " Anh nâng người cô lên, mút sâu hơn nữa sau đó buông ra. Vịn lấy eo cô, đưa cô di chuyển lên xuống không ngừng. Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, lại không ngoan mà cắn vào cổ và ba vai anh một cái " Em hư quá, lại cắn anh! " Cô khẽ cắn môi. Tịch Mộ Thần cười nhẹ, hôn cô một cái... Anh thoải mái dựa lưng mình vào thành giường. Hai tay giữ lấy cặp mông to tròn của cô không ngừng di chuyển Cô không ngừng cất tiếng ngâm nga, gọi tên anh cũng rất nhiều. Anh vô cùng hài lòng với cô Khoái cảm dâng tới, động tác ra vào nhanh hơn. Anh lại bắt cô luôn đổi những tư thế khác nhau Tư thế cuối cùng lại là nam thượng nữ hạ. Cô ôm chặt lấy anh không buông " Ông xã anh nhang quá rồi...chậm một chút em theo không kịp! " Tịch Mộ Thần chẳng những không làm theo yêu cầu của cô, trái lại còn nhanh hơn Những móng tay vô thức cào vào lưng anh. Lên đến đỉnh điểm anh gầm nhẹ một cái, phóng thích vào bên trong cô tất cả những mầm mống của mình Tịch Mộ Thần lưng trần lẫn trên trán thấm mồ hôi, anh cúi đầu hôn lấy môi cô sau đó lại hôn tới chiếc cổ và quai xương xanh gặm nhấm " Tiếp tục chứ Anh rất thích cái cảm giác lúc bản thân ở bên trong em! " " Xấu xa! " Cô oán trách khẽ mắng anh, Tịch Mộ Thần khẽ cười lại tiếp tục cùng cô lăn lộn trên giường ... Sáng hôm sau Cô đang chìm đắm trong giấc ngủ, bỗng dưng lại cảm thấy khó chịu. Hình như có ai đó đang " động tay " với cô vậy Lười biếng mở mắt, cảnh đầu tiên vào buổi sáng thức dậy chính là anh đang ở phía trên cô. Tịch Mộ Thần say sưa đang mút đỉnh ngực cô như một đứa trẻ bú sữa mẹ vậy " Ông xã anh làm gì vậy? " " Anh đói, cho anh ăn một chút đi nào! ". Anh nũng nịu với cô " Đêm qua chúng ta làm cũng không ít bây giờ chỉ mới sáng sớm anh lại muốn nữa ư? " " Em ngọt ngào như vậy, đối với anh cùng em bao nhiêu lần cũng không đủ...hơn nữa em không biết ư? Đàn ông vào buổi sáng chính là lúc thú tính dễ dàng bọc phát! " " Biến thái, không cho anh ăn nữa. Xuống khỏi người em mau! " Tịch Mộ Thần nhếch môi cười, muốn anh dừng lại? Còn lâu nhé... " Ha ~ Mộ Thần anh thật đáng ghét... Nhẹ một chút đi! " Cô cắn vào cổ anh một cái, Tịch Mộ Thần khẽ nhíu mày " Bà xã em là đàn muốn mưu sát chồng mình ư? Lại cắn anh như thế " " Mưu sát cũng được, em cắn chết anh...á chậm lại thôi, em theo không kịp! " Tịch Mộ Thần cúi đầu hôn lên môi cô, động tác bên dưới luân chuyển ngày một nhanh hơn " Anh sẽ trừng phạt em, tiểu hư hỏng! " Cô và anh triền miên trong cơn hoan ái, điện thoại trên bàn bỗng dưng đổ chuông lên " Ông xã, anh có điện thoại...ưm ~ " Tịch Mộ Thần khẽ cười, trêu chọc nhìn cô " Ngoan đừng lên tiếng nhé, để người ta nghe thấy em rên sẽ không tốt! " Cô tức giận đánh vào ngực anh một cái " Em mới không có! Anh mau dừng lại đi " " Em yên tâm, anh có thể vừa nghe điện thoại vừa " hầu hạ " tốt cho em mà " " Vô sỉ! " Anh bật cười, lấy chiếc điện thoại trên bàn xem xem là tên nào lại dám phá rối anh trong lúc anh cùng vợ yêu nhau " A ông xã anh thật thô bạo...đã bảo là nhẹ một chút rồi mà! " Động tác bên dưới anh cũng theo ý cô mà chậm lại một chút Ngón tay nhấn vào trong màn hình, từ bên đầu dây kia có tiếng cất lên " Tịch Mộ Thần cậu tính không đến công ty đó sao? Hôm nay có một cuộc họp mà bây giờ là mấy giờ rồi mà vẫn không thấy bóng dáng cậu đâu? " " Tôi có chút việc! Hoãn cuộc họp lại, chín giờ ba mươi sẽ bắt đầu cuộc họp! " Miệng thì nói, đôi mắt anh vẫn nhìn chăm chăm vào cơ thể cô. Bàn tay không tự chủ được đặt lên đồi núi mền mại trước ngực cô xoa nắn, cô tức giận nhìn anh. Tịch Mộ Thần đúng là tên biến thái, đã nghe điện thoại thì anh phải dừng lại mới phải. Đằng này lại còn tiếp tục với cô và nghe điện thoại? Biến thái, quá biến thái đi Tịch Mộ Thần bật cười khi nhìn thấy dáng vẻ tức giận hiện giờ của cô đang nhìn mình, thật đáng yêu. Anh cúi đầu hôn lên môi cô Lục Minh Hạo ở bên phía công ty đang định tiếp tục nói thì bỗng dưng lại nghe thấy một tiếng động ám muội nào đó phát ra từ trong điện thoại bên phía anh À ~ ra là chuyện này. Ở nhà cùng vợ " ấy ấy " thì nói đại là vậy đi. Bận công việc trì hoãn lại cuộc họp? Ấy? Không phải là đã làm lành rồi chứ?...may thật đấy, suốt hai ngày nay cứ vác cái bản mặt đáng sợ kia đến công ty làm ai nấy trong lòng đầy sợ hãi và thấp thỏm không yên cứ sợ bản thân làm sai việc gì nhỏ nhất cũng bị cái tên này lui ra trút giận Cũng không biết vì sao Tiểu Tịch và tên đó giận nhau nhưng không cần biết, chỉ cần cậu ta không nổi cơn thịnh nộ như mưa bão sắp đến nữa thì không sao rồi. Sau cơn mưa trời lại nắng Lục Minh Hạo cũng không hỏi nhiều, phải nhanh cúp máy đã chứ. Bản thân gọi điện đến chắc chắn là đã làm phiền họ rồi. Anh còn lo sợ không biết Tịch Mộ Thần đến công ty có xử phạt anh vì tội này hay không, lại dám phá hỏng ngang cuộc vui của cậu ta Cuộc gọi sau khi kết thúc anh lập tức vứt điện thoại sang một bên, lại tiếp tục cùng bà xã lăn lộn Cô hờn dỗi " Đáng ghét, vừa nãy không biết anh Minh Hạo có nghe thấy tiếng em không nữa! " " Chắc là có rồi. Anh đã bảo là em nhỏ tiếng thôi, lại rên lên như thế. Có phải rất thích không? " " Là tại anh cả mà!! Mau mau nhanh lên đi, em mệt lắm rồi đó " Anh khẽ cười hôn lên môi cô Cứ thế anh và cô tiếp tục cùng nhau triền miên cho đến khi nào cả hai một lần nữa lên đỉnh thì anh mới thôi - - - Hẹn gặp lại sanh thần của Tae sau nhé = <3
bà xã về đây anh thương